Công Lược Tính Phúc

Chương 47: TG3 công lược quỷ súc lão công 5



Tần Thâm đem cà vạt cột hai tay Từ Thiên Huệ cởi ra, hai tay trắng nõn mềm mại không xương vô lực lập tức rũ xuống giường.

Chiếc váy trắng bị cốn ở bụng nhanh chóng bị Tần Thâm kéo ra ném lên sàn, Từ Thiên Huệ cơ thể trần trụi vô lực nằm ở trên giường, hai chân thon dài banh rộng, tiểu huyệt bị côn th*t hung hăng trìu cắm sưng đỏ lợi lại, bên trong chất lỏng lầy lội không ngừng trào ra ướt đẫm một mảnh ga giường dưới thân.

Từ Thiên Huệ hơi hơi nhíu mày, kiều diễm thở phì phò.

Trong chốc lát, cô liền cảm thấy một vật thô to nóng bỏng lại chạm vào hạ thân.

"Không...... Không cần...... Em thật sự không được...... Xin anh buông tha cho em......" Từ Thiên Huệ đau khổ cầu xin, nếu bị làm một lần nữa, cô khẳng định phía dưới nhất định sẽ bị phá hư.

"Vậy cô nói xem tôi phải làm sao bây giờ? Ân?" Tần Thâm vừa nói vừa dùng côn th*t chống lên cánh hoa sưng đỏ, hai tay giữ chặt hai chân trắng mịn thon dài, cúi đầu xuống gặm cắn chiếc cổ non mịn lưu lại từng trái dâu tây.

"Ô ô...... Em không biết...... Anh đừng động......" Từ Thiên Huệ nức nở cầu xin, một bên trốn tránh Tần Thâm gặm cắn, một bên dùng hai tay đặt lên ngực Tần Thâm, ý đồ muốn đẩy hắn ra.

Tần Thâm hôn từ cổ trắng mịm xuống xương quai xanh tinh xảo, rồi lại xuống bộ ngực đầy đặn tuyết trắng, hắn không muốn dừng lại, hắn muốn nhiều hơn nữa, trên người Từ Thiên Huệ có một mùi thơm đặc biệt, chỉ cần da thịt thân cận, mùi hương này sẽ từ da thịt tản ra làm đối phương mất đi toàn bộ lý trí, một lần rồi lại một lần muốn xâm chiếm.

"Ân a a...... Xin anh...... Đừng như vậy...... A nga......" Từ Thiên Huệ khóc thút thít cầu xin, hai gò bồng đào bị bàn tay thô to không ngừng vuốt ve,tiểu anh đào lại bị người đàn ông này ngậm lấy liếm mút lưu lại những hôn ái muội khiến người ta đỏ mặt.

Tần Thâm ngậm lấy tiểu anh đào, vươn đầu lưỡi liếm mút, đôi khi hút mạnh một cái, hàm răng khẽ ray ray tiểu anh đào.

Hai bên bồng đào đều bị hắn thay phiên gặm cắn, in lại những dấu răng hồng nhạt ái muội, côn th*t dưới thân lại sớm cứng rắn như thiết.

"Nếu tiểu huyệt phía dưới không thể dùng, hai đại vú đầy đặn này cũng vô cùng thích hợp đi" Tần Thâm tách hai chân, đem côn th*t lại gần gò bồng đào, sau đó đánh mạnh xuống, tạo thành một làn sóng nhũ.

Từ Thiên Huệ bị côn th*t cứng rắn nóng bỏng đánh phải, cả người hoảng loảng lắc đầu cự tuyệt: "Không.....Không thể...."

Tần Thâm cười lạnh, trào phúng nói: "Không thể cái gì? Không thể bị tôi chơi như vậy sao? Cô cho rằng cô là vợ của tôi thì phải thực hiện nghĩa vụ gì? A....Tôi nói cho cô biết, nghĩa vụ của cô là hầu hạ chồng mình trên giường"

"Không.... Anh trước kia....Không như thế....Anh trước kia rất ôn như.... Một người..." Từ Thiên Huệ bị nhục nhã lăng mạ lặng lẽ rơi nước mắt, ủy khuất cùng đau đớn trong lòng.

"Ôn nhu? Không, cô sai rồi. Đó chỉ là mặt nạ của tôi mà thôi, từ trước đến nay tôi vốn chính là một tên hỗn đản ác ma. Là do cô không biết nhìn người, một phải hai phải gả cho tôi. Vốn tưởng sau khi kết hôn, có thể chung sống hòa bình hữu danh vô thực với cô, nhưng cô lại không ngừng trêu chọc tôi?" Tần Thâm âm lãnh cười lạnh, ngữ khí cùng thái độ càng thêm ác liệt, lạnh lùng nhìn Từ Thiên Huệ: "Tôi cũng không nghĩ tới, Từ đại tiểu thư mặt ngoài đoan trang tao nhã ở trên giường lại chính là một dâm phụ, mỗi ngày chỉ nghĩ như thế nào có thể câu dẫn chồng mình".

"Không.... Em không có..." Từ Thiên Huệ sắc mặt trắng bệch lắc đầu phủ nhận, biểu tình yếu ớt mà đau thương, thanh âm run rẩy, nỗ lực lấy hết dũng khí hỏi: "Trong mắt anh.... Em chính là..... Một người như vậy sao.... Một người đàn bà lẳng lơ dâm đãng sao? Anh cùng em kết hôn.... Chẳng lẽ anh không..... Có một chút tình cảm nào với em sao?"

"Tôi đương nhiên là có..... Tôi thích cùng cô làm tình" Tần Thâm nhìn khuôn mặt mỹ lệ mang theo một tia kỳ vọng đang trở nên ảm đạm, ác độc nói: "Cô cũng thật đủ dâm đãng".

Sau đó hắn lại nhìn vào đôi mắt chứa đầy nhu tình nay chỉ còn sót lại một mảnh tĩnh mịch, hắn nỗ lực bỏ qua cảm giác áy náy trong lòng, cũng là do cô muốn hỏi hắn thôi. Hắn chỉ ăn ngay nói thẳng thôi mà, hắn so với cô đã từng chịu đau đớn thống khổ hơn nhiều.

Từ Thiên Huệ hai mắt một mảnh tĩnh mịch, giống như bị người ta rút hết sinh khí, cả người lộ ra mọt cỗ tử khí âm trầm: "Cho nên.... Hiện tại anh đem em trở thành công cụ tiết dục? Có lẽ..... Tương lai cũng chỉ là công cụ tiết dục....".

"Như thế thì đã sao? Cô cho rằng cô còn có sự lựa chọn nào khác sao?Cô cho rằng hiện tại cô có thể cùng tôi ly hôn sao, cô cho rằng cha cô sẽ đồng ý chuyện này sao?" Tần Thâm nhìn bộ dạng này của Từ Thiên Huệ, tâm tình bỗng nhiên trở nên bực bội, hắn từ trên người cô bước xuống, vốn dĩ dục vọng bừng bừng chỉ chờ phát động liền bị một màn này mà trở nên ỉu xìu mềm xuống.

"Vậy vì cớ gì anh lại không tiếp tục mang khuôn mặt giả tạo đó nữa? Vì sao phải cho em biết chuyện này.... Ô ô..." Từ Thiên Huệ quay đầu, đem mặt chôn vào gối khóc thút thít, trên người tỏa ra từng cỗ bi thương, đem hương vị hoan ái nồng đậm trong phòng hòa tan không ít.

--------++++----------

P/s: Hạt mưa rơi trĩu nặng giống như linh hồn tôi.Mỗi một trạng đường, mỗi một bước đi đều là nước mắt,đều là máu nhỏ từ tim. Một câu chuyện buồn chưa có hồi kết....

Con gái khi lấy chồng thật đúng như một canh bạc....Haiz, editor thật là lảm nhảm mà, các bạn độc giả có thể bỏ qua phần này, editor chỉ muốn giãi bày tâm trạng mà thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện