Quái Phi Thiên Hạ

Chương 21: Quẻ Khốn, Hung Trạch



Buổi chiều năm ngày sau, nhóm người Dạ Dao Quang cuối cùng đã đến Tiền phủ ở phủ thành, trong những cuộc đối thoại dọc đường mấy ngày nay, Dạ Dao Quang biết được Tiền phủ là phú hộ giàu bậc nhất nhì ở Dự Chương quận, chủ yếu làm nghề gốm sứ, nghe nói mấy năm gần đây còn lấn sang nghề đóng thuyền ra khơi.

Nói đến đồ gốm sứ, người hiện đại nhất định nghĩ đến Cảnh Đức trấn đầu tiên, mà Cảnh Đức trấn vừa hay ở Giang Tây, cũng chính là Dự Chương quận. Còn đồ gốm sứ của Tiền phủ cung cấp cho cả hoàng cung, đây chính là cái gọi là hoàng thương (1). Nhưng hai năm nay Tiền gia vẫn không tung ra được món đồ gốm sứ nào nổi bật, có nguy cơ bị Lăng gia cùng nghề dần vượt qua, con cái nối dõi không thuận lợi, việc buôn bán không đắt đỏ, đây tuyệt đối là vấn đề về gia trạch.

Vừa xuống xe ngựa, Dạ Dao Quang cảm thấy ngay phong thủy căn nhà của Tiền Phủ có vấn đề, nhưng nhà thời cổ đại chiếm diện tích vô cùng lớn, không như thời hiện đại vừa nhìn đã có thể nhìn ra ngay manh mối, cần phải dùng la bàn xem xét cẩn thận các phương hướng và vị trí cát hung mới có thể xác định được vấn đề nằm ở đâu.

“Phu nhân...” Vừa vào cổng, vòng qua bức tường bình phong, Dạ Dao Quang nhìn thấy ngay một người đàn ông ăn mặc chỉnh tề, người này khoảng ba mươi lăm, ba mươi sáu tuổi, để râu, nhìn thấy Tiền phu nhân vừa vui mừng vừa chần chừ.

Chủ một gia đình đích thân ra đón, hơn nữa còn lộ ra vẻ mặt này trước mặt bao nhiêu người, đủ để thấy rằng vị Tiền viên ngoại này xem trọng Tiền phu nhân đến mức nào.

Tiền phu nhân không thèm để ý đến Tiền viên ngoại mà nghiêng đầu khách sáo nói với Dạ Dao Quang: “Dạ cô nương, dọc đường vất vả, ta đã phái người chuẩn bị cho cô nương một căn phòng, cô nương hãy đi nghỉ ngơi trước, mọi việc để ngày mai hẵng tính.” Nói xong bà lại dặn dò một nha đầu trong phủ: “Bích Ngọc, từ hôm nay ngươi hầu hạ Dạ cô nương.”

“Vâng, phu nhân.” Nha hoàn Bích Ngọc này vừa nhìn đã biết là nha hoàn cấp cao của Tiền phu nhân, cô cúi đầu khom người, sau đó đi đến trước mặt Dạ Dao Quang: “Dạ cô nương mời đi theo nô tỳ.”

“Đây là vườn lan, ba ngày trước phu nhân đã cho người đưa tin về, là do nô tỳ bố trí đó, cô nương xem có chỗ nào không vừa ý không.” Nơi ở chuẩn bị cho Dạ Dao Quang là một khu nhỏ độc lập, Tiền phủ bao la, vừa đi Dạ Dao Quang vừa đoán chừng ít nhất cũng phải khoảng hai mươi mẫu.

Một mẫu đến sáu trăm sáu mươi sáu mét vuông, có thể thấy Tiền phủ rộng đến mức nào.

“Đã làm phiền Bích Ngọc cô nương.” Dạ Dao Quang xem xét một phen, tươi mát tao nhã, có cảm giác thoải mái như về nhà: “Đẹp lắm, ta rất thích.”

“Nô tỳ không dám nhận tiếng gọi cô nương của Dạ cô nương, cô nương cứ gọi nô tỳ là Bích Ngọc được rồi.” Bích Ngọc nở nụ cười khiêm tốn nhưng không tự ti: “Mấy ngày sắp tới sẽ do nô tỳ chăm sóc Dạ cô nương, cô nương có gì cứ dặn dò nô tỳ.”

Bích Ngọc đang nói, đã có người xách hộp thức ăn đến, Bích Ngọc đích thân bưng từng đĩa ra: “Cô nương hãy dùng ít thức ăn trước, nô tỳ đã dặn dò hạ nhân nấu nước, cô nương dùng xong cơm có thể tắm bất kỳ lúc nào.”

Đây là lần đầu tiên Dạ Dao Quang được hầu hạ tận tình như vậy, con người ai cũng có tính lười, Dạ Dao Quang cũng không ngoại lệ, cô không cảm thấy do bản thân sống ở thời đại bình đẳng mà có cảm giác không quen khi được hầu hạ, trước đây nhà cô cũng có người làm theo giờ, cũng có bảo mẫu, thật ra tính chất cũng không khác nhau mấy.

Dạ Dao Quang sau khi ăn một ít, cơm canh của Tiền phủ rất ngon, nghỉ ngơi nửa canh giờ bèn đi tắm, sau đó nằm lăn ra ngủ. Năm ngày ngồi xe ngựa, mặc dù ban đêm cũng ngủ ở nhà trọ hoặc điền trang, nhưng Dạ Dao Quang vẫn cảm thấy mệt nên ngủ thiếp đi rất nhanh.

Hoàng hôn, Dạ Dao Quang tỉnh dậy, sau đó tắm rửa thay quần áo dưới sự hầu hạ của Bích Ngọc, dùng hai cây trâm ngọc mai và lan Mạnh Bát cô nương tặng búi một kiểu tóc đơn giản, rồi đi theo Bích Ngọc đến chính viện dùng bữa.

Dạ Dao Quang là người cuối cùng đến, hiển nhiên là hai phu thê Tiền phu nhân đều đang chờ cô, cô cảm thấy hơi xấu hổ. Nhưng Tiền viên ngoại lại không nói câu nào, càng không dùng ánh mắt lặng lẽ quan sát Dạ Dao Quang. Sau bữa cơm, Dạ Dao Quang tưởng rằng chí ít Tiền viên ngoại cũng phải thăm dò đôi chút, nhưng ông dùng xong bữa là rời khỏi ngay, Dạ Dao Quang cùng Tiền phu nhân trò chuyện với nhau một khắc rồi về viện nhỏ của mình.

Sáng sớm ngày hôm sau, Dạ Dao Quang dậy thật sớm nạp khí ngũ hành, khác với Dương phủ, khí kim và thổ của Tiền phủ đều rất dồi dào, vì Tiền phủ nghề chính là gốm sứ, cũng tức là thổ, còn về kim, tất nhiên là do Tiền phủ giàu!

Dạ Dao Quang không muốn trì hoãn thêm, nên vừa dùng xong bữa sáng là bảo phải xem nhà cho Tiền phu nhân, điều bất ngờ là Tiền viên ngoại không rời khỏi nữa mà định theo Tiền phu nhân đi cùng Dạ Dao Quang. Dạ Dao Quang lúc này mới hiểu, Tiền viên ngoại học rộng hiểu nhiều, lo sợ Dạ Dao Quang là kẻ lừa đảo!

Trước tiên, Dạ Dao Quang ra khỏi cửa chính để xem phương hướng của Tiền phủ. Cửa chính cũng giống tập tục của đa số người xưa mở ở hướng bắc. Sau khi xác định được điểm này, Dạ Dao Quang không xem thứ khác nữa, trực tiếp đến bếp chính của Tiền phủ, vì phủ đệ lớn, những viện nhỏ đều có xây bếp nhỏ, nhưng người bị ảnh hưởng không chỉ một mình Tiền phu nhân, vậy tức là vấn đề không ở bếp nhỏ.

Bếp, ngụ ý chỉ người nội trợ.

Quả nhiên, vấn đề xuất hiện ngay. La bàn của Dạ Dao Quang hiển thị quẻ thứ bốn mươi bảy trong sáu mươi bốn quẻ - quẻ Khốn! Đúng như những gì Dạ Dao Quang dự đoán.

Phòng bếp xây ở vị trí Đoài, cũng chính lá hướng tây, đây chính là một căn nhà bếp Đoài cửa Khảm điển hình, hung trạch! Sống trong căn nhà như vậy, nữ giới đa số sinh non, nam giới ứ nước di tinh, nhân khẩu hiếm hoi.

“Tiền phu nhân, phòng bếp này chắc không phải có từ lúc vừa xây căn nhà này, có phải được xây lại trước hoặc sau khi phu nhân và viên ngoại thành thân?” Dạ Dao Quang thấy phòng bếp rõ ràng trông mới hơn những nơi khác, hơn nữa đây là căn nhà lớn của Tiền phủ, đã xây mấy chục năm, nếu như Tiền viên ngoại ra đời được, chứng minh trước đó chưa có.

“Được xây xong trước khi thành thân một tháng.” Tiền phu nhân lập tức hiểu ra mấu chốt, liền hỏi: “Có phải phòng bếp này có vấn đề?”

“Có vấn đề? Không phải có vấn đề, mà là có vấn đề lớn, chính vì phòng bếp này mà đại cát trạch đã trở thành hung trạch, phu nhân cảm thấy vấn đề có lớn hay không?” Dạ Dao Quang nói cặn kẽ cho phu phụ Tiền phu nhân nghe về bếp Đoài cửa Khảm.

Nghe xong hai người đều vô cùng hốt hoảng, hơn nữa lại không thể không tin, vốn dĩ Tiền phủ vẫn luôn thuận buồm xuôi gió, mọi thứ đều có vẻ như sau khi xây lại phòng bếp này mới trở nên không thuận lợi, nhất là vấn đề con nối dõi, vì vấn đề này xảy ra sau khi Tiền phu nhân gả vào, nên người trong tộc đều nói do Tiền phu nhân mệnh xấu khắc phu, nếu không phải nhờ Tiền viên ngoại ngăn cản, và ông cũng là chủ nhân Tiền gia, chỉ e rằng Tiền phu nhân đã sớm bị thôi.

***

(1) Hoàng thương: Thương nhân hoàng gia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện