Sau Khi Xuyên Thành Nữ Chính Tiểu Bạch Hoa

Chương 15



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

▶Hôn một cái◀

???

Từ ngày hôm qua, biểu hiện của Cố Quyện Thư và Chử trạm cho thấy mối quan hệ giữa bọn họ giống như là đã kết thúc hơn, mà hai người vẫn còn thích đối phương, chỉ là do tính cách, một người biểu hiện trên mặt một người giấu ở trong lòng.

Cố Quyện Thư rõ ràng là người cất giấu trong lòng.

Ngay cả khi cô nhìn ra mối quan hệ của hai người, cũng khiến cho anh khẩn trương như vậy, chắc chắn Cố Quyện Thư yêu vị kia nhiều hơn. Nếu tình cảm hai người chưa dứt, sau này xác suất làm hòa sẽ rất lớn. Vậy sự tồn tại của cô đột nhiên có vẻ chướng mắt.

Vậy không thể được, cô còn chưa kiếm được tiền, cũng chưa có địa vị xã hội gì, nếu như rời khỏi Cố Quyện Thư, chỉ sợ rất nhanh đã bị Thẩm Dã bắt lại. Chuyện người đàn ông lúc trước đã từng giam giữ cô, sau này chỉ sợ cũng sẽ như thế, một khi cô bị bắt lại hoàn toàn không có đường sống để phản kháng.

Nữ chính áng văn này thật sự yếu thế, một khi bị bắt hoặc là bị nam chính làm nhục, hoặc là bị nam chính tặng cho người đàn ông khác. Mặc kệ kiểu nào cũng đi ngược lại với ý nghĩ của cô, nếu có con nữa, vậy cả đời cũng đừng mong thoát thân rồi.

Cho nên cô cần phải nhanh chóng tìm cho mình một người thích hợp, tốt nhất là sau này hai người hòa hợp, còn có thể bao dung cô.

Tính toán của Quý Chu Chu "Pằng pằng" vang lên, trong đầu nhanh chóng hiện ra các loại khả năng, vì vậy biểu cảm hơi đờ đẫn một chút. Mà Cố Quyện Thư lại không cùng cô so đo những chuyện này, sau khi đang nghe được lời cô nói lập tức trầm mặc, cho đến khi ngoài cửa truyền đến tiếng đập cửa, anh mới hoàn hồn.

Nghe thấy người giúp việc bên ngoài nhắc nhở, Quý Chu Chu cười cười: "Cố tiên sinh, trước đừng nghĩ nhiều như vậy, ngài mau đi ăn cơm đi."

Nói xong thì cô đứng dậy, kết quả bởi vì thời gian ngồi xổm quá lâu máu cung cấp cho đại não không đủ, trước mắt tối sầm lập tức ngã xuống. Chờ đến khi trước mắt dần dần rõ lại, cô đã ngồi trên đùi Cố Quyện Thư.

...... Thật sự càng thêm phát hiện anh là gay, tay chân tiếp xúc lại càng không giải thích được.

"Xin lỗi, xin lỗi." Quý Chu Chu vội vàng muốn xuống, nhưng bàn tay lớn của Cố Quyện Thư nhấn một cái, đã đem cô đè lên đùi.

Cố Quyện Thư thân cao chân dài, ghế dựa điều chỉnh cũng không thấp, giờ phút này Quý Chu Chu ngồi trên đùi anh, hai chân ở giữa không trung lắc lư, căn bản không có dùng sức, sau khi vùng vẫy hai cái đã bị hai cánh tay của Cố Quyện Thư kẹp chặt, hoàn toàn không nhúc nhích được.

"Đừng nhúc nhích." Cố Quyện Thư di chuyển, điều chỉnh khoảng cách giữa hai người một chút.

Quý Chu Chu vô cùng đáng thương, gục đầu xuống: "Cố tiên sinh, tôi không phải cố ý, anh thả tôi xuống đi."

Cố Quyện Thư yên lặng một lát, chậm rãi hỏi: "Ai nói với em, tôi và Chử Trạm là một đôi?"

"...... Tôi đoán."

"Đêm qua ở trong xe, em suy nghĩ chính là chuyện này?"

Đêm qua không phải cô uống quá nhiều sao, làm sao biết có ở trong xe suy nghĩ chuyện này hay không? Quý Chu Chu đối diện Cố Quyện Thư gần trong gang tấc, kết quả một giây sau gật đầu một cái.

Chân mày Cố Quyện Thư động một cái, Quý Chu Chu hình như nhìn thấy một lớp băng thật mỏng trên người anh tan ra vậy, cả người lại biến thành bộ dáng lười biếng dịu dàng trước kia.

...... Vì vậy cô nên nói câu gì để lấy lòng anh?

"Tôi không thích đàn ông."

"Trắc", vịt chết còn cứng mỏ. Quý Chu Chu gật đầu có lệ: "Ừ, anh không thích." Vì vậy mau thả tôi xuống đi.

Thấy cô không tin, Cố Quyện Thư trầm mặc. Lúc này một bàn tay của anh đặt trên đùi Quý Chu Chu, một cái tay khác đỡ lấy eo cô, cách một lớp mỏng của quần áo rõ ràng cảm giác được sự gầy ốm của cô. (Truyện chính chủ Truyện Bất Hủ TieuHiTieuHi). Khuôn mặt cô rất nhỏ, nhưng có thể do gần đây ăn uống không tệ, đã dư thêm chút thịt, trắng trắng mịn mịn giống như thạch trái cây, tưởng chừng như chọc một cái sẽ thủng.

Một ngón tay chọc vào, trên khuôn mặt trắng nõn của Quý Chu Chu lập tức bị chọc ra một cái lỗ, ngón tay rời khỏi cái lỗ lập tức biến mất, da thịt lại khôi phục bóng mịn như cũ. Cố Quyện Thư dừng một chút, lại chọc chọc.

"......" Anh ta đang làm gì vậy?

Chọc liên tục vài cái, trên mặt Quý Chu Chu đã bị chọc ra một cái dấu ấn màu đỏ. Đáy mắt của Cố Quyện Thư hiện lên ý cười: "Tôi thật sự không thích."

Quý Chu Chu nhạt nhẽo "Ừ" một tiếng. Cái anh trai này, có thể đừng chọc nữa không? Thật khiến cho người ta muốn nổi giận a.

Cố Quyện Thư dường như nghe thấy tiếng lòng của cô, thật sự buông tay xuống, đáng tiếc cô còn chưa kịp thở phào, thân thể đã bị anh kéo mất đi thăng bằng, đụng vào ngực anh. Quý Chu Chu theo bản năng ngẩng đầu lên, môi của anh lập tức ấn xuống môi cô.

Bầu không khí ngưng động một giây, Quý Chu Chu trừng to đôi mắt, không đợi cô có phản ứng, Cố Quyện Thư đã buông lỏng cô ra. Cô giống như bị điện giật vậy, lập tức từ trên người anh phóng xuống.

"Tôi không thích đàn ông." Sắc mặt Cố Quyện Thư vẫn như cũ, nhấn mạnh.

Khóe miệng Quý Chu Chu trừu trừu, vô cùng chân thành gật đầu. Hình như cảm giác ấm áp vẫn còn lưu lại môi cô, nếu không phải sợ anh tức giận, bây giờ cô chỉ muốn liều mạng chùi cái miệng một cái. Cái tên gay chết tiệt này, CMN (chửi bậy) vì bảo vệ tiểu tình nhân, trực tiếp xuống tay với cô.

"Còn suy nghĩ lung tung nữa, sẽ đánh gãy chân em." Cố Quyện Thư nghiêm túc uy hiếp.

Quý Chu Chu càng dùng sức gật đầu, chậm chút cảm thấy hơi choáng váng, sờ sờ cục sưng trên đầu mình nói sang chuyện khác: "Cố tiên sinh, anh biết đầu của tôi bị thương như thế nào không?"

Cố Quyện Thư bình tĩnh liếc cô một cái: "Em uống nhiều, tự mình đập đầu."

Quý Chu Chu "Ờ" một tiếng, trong lòng vẫn hơi nghi hoặc. Cố Quyện Thư đứng dậy, mắt nhìn thẳng từ bên người cô đi qua, Quý Chu Chu "A" một tiếng, anh lập tức đứng lại.

"Cố tiên sinh, anh đi đâu vậy?"

"Ăn cơm." Cố Quyện Thư mơ hồ thở phào nhẹ nhõm.

Quý Chu Chu đáp một tiếng, đi theo sau anh ra ngoài, ra khỏi phòng sách thì đi hướng ngược lại. Cố Quyện Thư ở sau lưng cô gọi cô lại: "Đi đâu?"

"Về phòng."

"Về phòng làm gì, ăn cơm."

Quý Chu Chu ỷ vào anh không nhìn thấy, liếc mắt trắng trợn, ngữ khí lại vẫn là khách sáo: "Tôi chờ ngài ăn xong mới đến ăn."

Người phía sau im lặng. Lúc Quý Chu Chu định rời đi, giọng nói ẩn ẩn của Cố Quyện Thư truyền đến: "Khó trách chi phí ăn uống càng ngày càng nhiều."

"?"

"Sức ăn của em lớn thì thôi đi, phòng bếp lại còn cố ý làm cho em ăn, sức người sức của hao phí càng nhiều hơn, xem ra khoản tiêu dùng sắp tới phải lấy từ trong phí sinh hoạt của em......"

Quý Chu Chu không thể nhịn được nữa xoay người lại: "Cố tiên sinh, không có ai nuôi dưỡng tình nhân còn bắt tình nhân tự lo chuyện ăn ở."

"Tình nhân?" Cố Quyện Thư nhướng mày: "Em có nên tận tình hết lòng nghĩa vụ của tình nhân?"

Quý Chu Chu cười xạo: "Đó không phải là ngài không cho tôi cơ hội sao, nếu không thì tối nay tôi đến phòng ngài hầu hạ?"

Cố Quyện Thư bình tĩnh nhìn cô rất lâu, chầm chậm trả lời một câu: "Em đừng có mơ." Nói xong cũng không quay đầu lại bước đi, chỗ đỏ ở mang tai dường như sắp lan đến cổ.

A, gay. Quý Chu Chu xuy một tiếng, không nhanh không chậm đi theo.

Hai người cùng nhau đi đến phòng ăn, Chu Trường Quân nhìn thấy hoàn toàn không cảm thấy ngạc nhiên. (Truyện chính chủ Truyện Bất Hủ TieuHiTieuHi). Thấy Quý Chu Chu nháy mắt với mình, sau khi ra hiệu đã giải quyết xong, thì cười ha ha gọi người đem đồ ăn lên.

Hôm nay vẫn là ăn cơm Tây. Thịt dê nhỏ nạc mỡ vừa phải nướng đến dầu mỡ xèo xèo bốc lên, mùi thơm đậm đà nhưng lại không tanh chút nào, kết hợp với tiêu đen xay nhuyễn là tuyệt nhất. Salad hoa quả kết hợp với rau sống, mới bắt đầu đã tản ra một mùi vị tươi mát.

Đáng tiếc cái dạ dày Trung Quốc của Quý Chu Chu, trong khoảng thời gian này ngoại trừ cái lẩu kia, thì vẫn luôn ăn những món cơm Tây này, hứng thú sớm đã không nhiều. Hơn nữa, hôm qua say rượu, khẩu vị không tốt lắm, lúc này một phần cơm trưa cũng ăn không xong.

Cố Quyện Thư còn chưa ăn xong, cô lịch sự buông dao nĩa xuống, chuẩn bị chờ anh ăn xong sẽ đi.

"Chu Chu, cô không ăn?" Chu Trường Quân rất ngạc nhiên.

Quý Chu Chu khụ một tiếng, cố ý nhìn Cố Quyện Thư một cái: "Không ăn, cần phải ăn ít một chút, tiết kiệm tiền cho nhà."

"Cô đang nói đùa sao? Nhà chúng ta còn thiếu một phần ăn của cô sao? Mau ăn đi." Chu Trường Quân dở khóc dở cười.

Quý Chu Chu xua tay, kiên quyết không chịu ăn nữa.

Cố Quyện Thư nhấp một hớp nước, chầm chậm mở miệng: "Đừng khuyên, cô ấy mới uống rượu xong khẩu vị không tốt, ăn không vô."

Quý Chu Chu kinh ngạc nhìn về phía anh.

Cố Quyện Thư liếc cô một cái, ánh mắt dừng ở thịt dê trên dĩa cơm của cô: "Nếu như còn đói, không thể nào thừa cơm lại."

"......" Này người đàn ông thật sự hiểu rõ cô mà.

Cố Quyện Thư thưởng thức biểu cảm nghẹn họng không nói nên lời ở người đối diện một chút, rất hài lòng rời khỏi. Quý Chu Chu ghét bỏ liếc anh một cái, cũng đứng lên chuẩn bị rời đi.

"Chu Chu." Chu Trường Quân gọi cô lại.

Quý Chu Chu khó hiểu dừng lại.

Chu Trường Quân nhìn cô một cái, muốn nói lại thôi: "Chuyện ở tiệc mừng thọ tối qua, tôi đã nghe nói, cô gần đây tốt nhất là đừng ra ngoài, tránh cho xảy ra chuyện gì."

Quý Chu Chu sửng sốt một chút, như có điều suy nghĩ, gật gật đầu.

???

Tác giả có lời muốn nói:

Thật lâu sau đó, Quyện Tể: Nếu như ban đầu không ngại ngùng, đồng ý yêu cầu đến phòng hầu hạ của cô ấy, cô ấy sẽ không hiểu lầm tôi chứ?

Chu Chu: Ha, gay.

__________

Editor:

Nếu thấy chỗ nào sai chính tả hay câu từ không hợp lý thì hãy để lại bình luận cho Hi nhé.

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện