Tenseigan Trong Thế Giới Naruto

Chương 741: 741: Không Ai Có Thể Cứu Ngươi





Làng Lá.

Vầng dương sớm mai còn chưa kịp nhô lên xóa tan màn đêm, thì ở đường chân trời nơi xa đã xuất hiện tia sáng trắng nhu hòa.

Đón lấy tia nắng sớm mai nhu hòa, Neji mang tinh thần phấn chấn bước ra khỏi tộc địa Hyuga, một đường chạy tới học viện Ninja.

Hôm nay lại là kỳ kiểm tra mỗi tháng một lần của học viện Ninja, nó đã tập trung tinh thần, muốn đánh bại tất cả đối thủ trong kỳ kiểm tra hôm này, dương danh cho thể thuật nhà Hyuga!
Mà khi vừa bước vào cổng học viện Ninja, Neji đã phát hiện tán dưới cây đại thụ gần cổng, có một bóng người đang khởi động làm nóng, đến gần nhìn xem, thì mới phát hiện người này đúng là Sasuke, thế là nói: "Ồ, đến sớm vậy?"
Sasuke ngoắt đầu về nơi xa, nói: "Thằng kia còn đến sớm hơn so với tui đấy!"
Neji nhìn qua, thì phát hiện một bóng người đang chạy bộ quanh sân tập, mà nhìn bộ dáng thì có vẻ đã chạy một hồi lâu, lại nhìn kỹ thêm, thì bóng người kia không phải ai khác, chính là thằng Rock Lee không biết bất kỳ nhẫn thuật gì.

"Rock Lee..."
Neji thầm lẩm bẩm trong miệng một câu.

Rõ ràng, không chỉ có nó chăm chỉ, mà bất luận là Sasuke thiên tư xuất chúng, hay là Rock Lee thiên tư bình thường, đều dùng sự chăm chỉ và khắc khổ để quán triệt nhẫn đạo của riêng mình.

Lúc này, Sasuke đưa ánh mắt về núi đá Hokage phía xa, vẻ mặt nghiêm túc nói ra: "Nghe nói tên Naruto ngu ngốc kia đã ở trên đó ngây người ròng rã một đêm!"
Neji lần theo ánh mắt Sasuke nhìn tới, quả nhiên ở trên đỉnh đầu bức tượng Hokage Đệ Tứ có một bóng người, thế là mở ra Byakugan, xác nhận bóng người kia đúng là Naruto đang ngồi xếp bằng, thế là hỏi: "Cậu ấy đang hấp thu năng lượng tự nhiên à?"
Trước đó trong chuyến đi tới Diệu Mộc Sơn, Neji mặc dù không thu hoạch được gì, nhưng bởi vì từng thử tu luyện qua Tiên thuật, cho nên nó rất nhanh đã hiểu ra mục đích Naruto ngồi bất động một đêm trên bước tượng Hokage.


"Ừm!" Nhẹ gật đầu, Sasuke lạnh lùng nói: "Kỳ khảo hạch hôm nay, có lẽ sẽ được kiến thức một chút Tiên thuật của Long Địa Động!"
Dứt lời, Sasuke lại liếc Neji một cái, nói: "Đúng rồi, cậu chuẩn bị thế nào? Gần đây tui lại học xong một chiêu thức mới, hi vọng hôm nay cậu sẽ không làm tui thất vọng, nếu không khảo hạch tháng này cũng quá nhàm chán rồi."
Neji nói: "Hôm nay sợ rằng cậu sẽ phải nếm mùi bại trận rồi."
"Bại trận?" Cười cười, Sasuke kiên định nói: "Thật xin lỗi, hôm nay phụ thân và ca ca của tui sẽ đến ngoài sân quan sát khảo hạch, cho nên tui tuyệt đối sẽ không thua, cũng quyết không thể thua!"
Neji cười nhạt nói: "Đúng lúc lắm, phụ thân tui cũng tới, cho nên tui cũng sẽ không thua!"
Hai đứa nhỏ đều không cách nào cho phép bản thân thất bại ngay trước mặt phụ huynh của mình, cho nên lập tức đấu võ mồm.

"Hừ!".

Ngôn Tình Tổng Tài
Sau khi đồng thời nhẹ hừ một tiếng, hai đứa nhỏ liền tách ra tự mình luyện công buổi sáng.

...!
Ầm ầm ầm...!
Tiếng nổ liên miên kéo dài từ trong rừng tới bờ biển, ánh lửa trùng thiên và khói bụi không ngừng khiến chim chóc trong rừng không ngừng bay tứ tán.

Ôm lấy vai trái đã bị thương, Hizashi vừa thở hổn hển, vừa tiếp tục lẩn trốn trong rừng.

Lúc này, bộ pháp của hắn đã có chút lộn xộn, Chakra trên người cũng không còn bao nhiêu, mà nhẫn cụ trong túi cũng đã tiêu hao gần như không còn.

"Tin tức hẳn là có thể truyền về rồi!"

Bởi vì mất máu quá nhiều, Hizashi đã có chút mơ hồ mất đi ý thức, trong đầu chỉ lóe lên ý nghĩ này.

Hắn sở dĩ không có rút lui về hướng thôn, mà là thoát đi về phía bờ biển ngược lại, chính là để yểm hộ cho tiểu đội theo đuôi phía sau họ kia.

Mà theo hắn phỏng đoán, nếu như chi tiểu đội kia không có ngoài ý muốn bị chặn đánh, thì hẳn là đã đem tình hình cụ thể lần gặp mặt với nhất tộc Ōtsutsuki này truyền về gia tộc.

Đem tin tức truyền về gia tộc, là chuyện hiện tại Hizashi quan tâm nhất.

Bởi vì từ lần tiếp xúc ngắn ngủi đêm qua, hắn có thể nhạy cảm phát giác ra được sự miệt thị của đối phương đối với tộc Hyuga, đó là một loại ngạo mạn và khinh thường khắc sâu vào trong cốt tủy.

Mà điều càng làm hắn sợ hãi hơn, đó là đủ loại thủ đoạn vô cùng kỳ diệu của đối phương.

Hizashi tự nhận bản thân mặc dù không tính là Ninja đỉnh cấp, có chênh lệch tương đối rõ ràng với cường giả đẳng cấp Kage.

Nhưng tính trong giới Thượng nhẫn, tuyệt đối có thể xem là người nổi bật, chí ít thì Thượng nhẫn có thể thắng hắn trong thôn cũng không nhiều.

Nhưng lúc đối mặt Ōtsutsuki Toneri, hắn căn bản không có cách nào chống trả.

Đừng nói là đánh giết đối phương, ngay cả việc làm đối phương bị thương, hắn cũng không làm được.


Hắn gần như dùng hết tất cả vốn liếng, tiêu hao tất cả nhẫn cụ, mới miễn cưỡng chạy trốn đến hiện tại.

Không sai, đêm này hắn căn bản không có tiến hành đối kháng chính diện với đối phương, hoàn toàn là thông qua nhẫn cụ trên người và kinh nghiệm phong phú, mới có thể chật vật cù cưa với đối phương.

Cũng chính vì thế, nên hắn mới biết đối phương cường đại đến nhường nào!
Loại cường đại này, không phải là loại cường đại giống Thượng nhẫn, Tinh anh Thượng nhẫn, thậm chí là cường giả Kage kia, mà là sự cường đại chân chính làm cho người ta cảm thấy sợ hãi, cảm thấy tuyệt vọng!
Trong lúc chạy trốn, hắn nghĩ nát óc, nhưng vẫn không nghĩ ra một chiến thuật nào có thể chạm tới đối phương.

Theo hắn thấy, cho dù có dùng hết toàn bộ lực lượng của tộc Hyuga để vây công một mình đối phương, chỉ sợ cũng sẽ bị đối phương đánh bại dễ dàng.

"Vì sao lại thế, chúng ta rõ ràng chảy cùng huyết mạch, có cùng một tổ tiên, hắn làm sao lại mạnh hơn chúng ta nhiều vậy? Tenseigan mà hắn nói tới rốt cuộc là thứ gì?"
Dưới sự sợ hãi vô biên, đồng thời trong đầu Hizashi cũng xuất hiện một nghi vấn như vậy.

Đúng lúc này, tia nắng ban mai ở đường chân trời rốt cuộc phá vỡ màn đêm dày đặc, ánh sáng nhu hòa từ phương Đông rọi tới Hizashi đang cùng đường mạt lộ.

"Trời cũng đã sáng rồi!"
Đột nhiên, một giọng nói trong trẻo truyền tới từ sau lưng Hizashi.

Hizashi không cần quay đầu, cũng biết người xuất hiện sau lưng chính là kẻ đã truy sát hắn cả đêm - Ōtsutsuki Toneri.

Đối phương rõ ràng không có kinh nghiệm truy sát gì, cho nên mới để cho Hizashi dựa vào kỹ xảo và nhẫn cụ cưỡng ép cù cưa suốt cả đêm.

Nhưng khả năng học tập và tính thích ứng của đối phương rất mạnh, tới tận thời điểm sắp hừng đông này, vị Tinh anh Thượng nhẫn như Hizashi thậm chí ngay cả năng lực chạm vào đối phương cũng không có.


Cường địch ngay ở sau lưng, nhưng Hizashi lại không có bao nhiêu sợ hãi, hắn biết hôm nay mình khó thoát khỏi cái chết, nhưng trước khi chết có thể cảm nhận được tia nắng ban mai ấm áp, hắn cảm thấy cũng không quá tệ.

Đột nhiên, hắn lại nghĩ tới đứa con trai Neji của mình, nghĩ đến việc đã đồng ý hôm nay sẽ đến học viện quan sát nó tham gia cuộc kiểm tra tháng này, thế là thầm nhủ trong lòng: "Xin lỗi con, Neji, cha thất hứa rồi."
Giữa không trung, Toneri thần sắc hờ hững nhìn Hizashi đang lảo đảo bỏ chạy, có chút khó hiểu: "Ngươi cho rằng ngươi chạy được sao? Không ai có thể cứu ngươi đâu, sự kiên trì của ngươi không có chút ý nghĩa nào."
Lúc này, Hizashi từng bước lảo đảo, rốt cuộc đã chạy ra khỏi rừng rậm, đi tới bờ biển.

Phù...!
Gió biển thổi qua mang theo chút vị mặn của biển, làm thần trí Hizashi thoáng thanh tỉnh một chút.

Lúc này hắn mới phát hiện phía trước là một sườn dốc cao, phía đối diện là biển lớn, mà bản thân cũng đã không còn chỗ để trốn.

Quỵ xuống bên sườn dốc, Hizashi cảm khái nói: "Dừng ở đây rồi sao..."
Toneri lúc này cũng hạ xuống từ giữa không trung, chậm rãi đi về phía Hizashi: "Byakugan của ngươi, ta nhận."
Hizashi lại không có để ý tới Toneri đang tới gần mình, ánh mắt rơi xuống dốc núi trước mắt.

Bởi vì trên dốc núi này không biết vì sao, lại có từng vết cắt ở góc độ khác nhau, sâu cạn không đồng nhất, hơn nữa mặt cắt cực kỳ bóng loáng, có nơi thậm chí có thể phản xạ cả ánh sáng.

Mà lần theo từng vết cắt kỳ lạ này, ánh mắt Hizashi nhìn ra xa, phát hiện có một bóng người đang ngồi trên bờ cát phía xa, mà bóng người kia dường như cũng đang quay đầu, hiếu kỳ nhìn về phía này.

Toneri ngừng bước chân, hiển nhiên cũng phát hiện bóng người trên bờ cát không xa kia, thế là vừa duỗi tay trái ra, vừa bình thản nói với Hizashi: "Ta đã nói rồi, sự kiên trì của ngươi không có chút ý nghĩa nào cả, không ai có thể cứu ngươi!"
Dứt lời, Toneri liền phát động Luân Chuyển Như Ý, muốn hút người bên bờ cát kia tới, giết hắn ngay trước mặt Hizashi, để từ đó hoàn toàn đánh tan tâm lý may mắn cuối cùng của Hizashi, thu được tin tức về Tenseigan..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện