Xuyên Thư Nữ Phụ Hào Môn Được Nuông Chiều

Chương 12





Sau khi đăng xong bài viết đầu tiên trên Weibo, Úc Sanh cũng không quan tâm điện thoại nữa.
Hiện tại trong đầu cô tất cả đều là linh cảm thiết kế.
Linh cảm chính là thứ quan trọng nhất của một nhà thiết kế, nếu như nhà thiết kế không có linh cảm thì giống như con người mà không có linh hồn, chỉ có thể trở thành một con thú nhồi bông, không có sự sống của mình.
Sau khi gặp Trầm Diệu, có thể nói là linh cảm của Úc Sanh cuồn cuộn không ngừng mà tới.
Có thể là bởi vì gặp được anh, nên Úc Sanh cảm thấy, linh cảm của mình có thể vĩnh viễn không bao giờ cạn kiệt.
Anh giống như là có ma lực thần kỳ vậy.
Úc Sanh nhớ lại cuộc gặp với Trầm Diệu, khi anh trả lời thư ký của mình, tùy ý mà giơ lên cánh tay kia.
Bàn tay của Trầm Diệu, có thể dễ dàng mà thỏa mãn ảo tưởng của những người tay khống.

Tay của anh trắng nõn, sạch sẽ, thon dài, khớp xương không thể thấy được rõ ràng, có vẻ vô cùng dịu dàng, nhưng là bàn tay như vậy, lại có thể dễ dàng hô phong hoán vũ.
Rõ ràng ưu nhã tự phụ như một thiên sứ thuần khiết, nhưng đồng thời, bởi vì du tẩu với buổi đêm và ban ngày, trên người tràn ngập mùi vị nguy hiểm, giống như là ác ma.
Nhưng có lẽ bởi vì trên người anh có mùi vị nguy hiểm như vậy, nên mới phá lệ mà mê người.
Úc Sanh chống cằm của mình lên bút chì, ở trong lòng suy nghĩ, tay của Ác ma tiên sinh, mang kiểu nhẫn nào thì thích hợp đây?
Anh vô cùng quyến rũ, quyến rũ, giống như anh túc, khiến cho người khác trầm luân.
Úc Sanh quyết định sẽ thiết kế cho anh một chiếc nhẫn vẫn là làm bằng đá Obsidian đen, màu đen như vậy dường như càng làm tôn lên khí chất của anh.
Về phần hoa văn, sẽ chọn họa tiết dây leo, mặt trên là những bông hoa anh túc yêu dã đang nở rộ.

Úc Sanh tinh tế mà vẽ ra hình dạng của những bông hoa anh túc, mỗi một cánh hoa, cô đều cố gắng là đến tốt nhất.
Trừ bỏ đá Obsidian, cũng cần phải có đá ruby để có thể chạm khắc thành hình dạng của cánh hoa được.

Úc Sanh vừa nghĩ, vừa thiết kế chiếc nhẫn cho ác ma tiên sinh.
Bất tri bất giác, đã là mấy giờ trôi qua.
Cô đứng dậy thả lỏng vài lần, sau khi hoàn thành xong thiết kế nhẫn, cô đột nhiên nhớ tới, bản thân vẫn chưa đánh dấu cho tác phẩm của mình.
Mỗi một nhà thiết kế, đều sẽ có một ký hiệu đánh dấu riêng cho mình, đời trước, cô ký hiệu là một con cá.
Bởi vì cô tên là Úc Sanh, nên mấy người bạn đều gọi cô là Ngư Ngư, cho nên cô mới nghĩ đến chuyện lấy con cá làm ký hiệu cho các bức tranh của mình.

Nhưng là đời này, cô đã không còn là Úc Sanh trước đây, nên cũng không tính toán tiếp tục sử dụng ký hiệu của đời trước, cho nên vừa nãy mới theo bản năng mà quên mất việc vẽ thêm ký hiệu lên giấy.
Cô xem lại mấy bức tranh mà bản thân đã dùng thời gian cả ngày để vẽ, những sáng tác hôm nay đều có quan hệ với Ác ma tiên sinh.

Mà tất cả linh cảm cũng đến từ anh.
Nói đến Ác ma, Úc Sanh theo bản năng mà nghĩ đến Satan trong Kinh Thánh.

Hắn là một đọa thiên sứ đã nổi loạn chống lại thượng đế Jehovah, nhưng trên người hắn, lại có một mị lực độc nhất vô nhị.
Ác ma tiên sinh và Satan đều giống nhau.

Đều đồng dạng có được mị lực mà không có gì sánh kịp.
Nếu vậy thì ký hiệu…..
Liền dùng đôi cánh đi.

Đôi cánh màu đen.

Tràn ngập sa đọa, tội lỗi.
Nghĩ như vậy, Úc Sanh thật nhanh liền xác định được ký hiệu ở đời này, cũng thật nhanh liền phác họa trên giấy vẽ một đôi cánh màu đen.
Chờ cô vẽ xong, đã là hơn mười phút trôi qua.

Thẳng đến lúc này cô mới cầm lấy di động, chuẩn bị nhìn xem đã mấy giờ trôi qua, trên bài đăng ở Weibo có bình luận nào không.
Không nghĩ đến, thật đúng là có bình luận để lại.

Tuy rằng không nhiều lắm, mới có mười mấy cái, không thể so với một hai vạn cái bình luận của đời trước, nhưng Weibo vừa mới lập đã có bình luận và người theo dõi, chuyện này đối với cô cũng xem như là một chuyện vui.
Cô cẩn thận xem những bình luận phía dưới.
Lôi kéo ngươi: "Tranh vẽ Q của chủ tài khoản rất đẹp, có thể thiết kế giúp ta một cái Q đầu được không? Có thể trả phí."
Lang băm tử: "Ta nghe thấy mùi vị của tình yêu."
Cẩu tử a a: "Chủ tài khoản là người mới sao? Đây là tác phẩm của chủ tài khoản sao? Cảm giác là một họa sĩ giỏi, sẽ chú ý."
Úc Sanh cảm thấy độ hot của mình bây giờ không đủ, hoặc là nói hiện tại cô không có nhiệt độ.

Trước tiên cô chưa trả lời lại mấy cái bình luận, mà là xem một số chủ đề nổi bật.
Phía dưới đều là cái gì mà #12 chòm sao may mắn và điềm báo khi ghép đôi#
#Tóc ngắn lộ tai càng đẹp#
#Anh trai chuyển phát nhanh truyền dịch đưa chuyển phát nhanh# Đều là những chủ đề linh tinh, nhưng cảm giác đều không thích hợp với cô.

Đột nhiên, cô thấy được một chủ đề.
#Viết một điều ước, sẽ trở thành sự thật nga#
Úc Sanh nhìn chủ đề này, có vẻ vô cùng hot.
Rốt cuộc trong lòng mỗi người đều có nguyện vọng, luôn theo bản năng mà viết những nguyện vọng đó vào những điều ước, hy vọng có thể đạt được nguyện vọng trong lòng.
Nghĩ như vậy, Úc Sanh lại một lần nữa rút ra một tờ giấy trắng, dùng bút chì tùy ý mà vẽ vài nét bút.
Bất quá chỉ mới vài phút thời gian, hình ảnh của Ác ma tiên sinh lại một lần nữa xuất hiện trên giấy.

Lúc này đây, hắn đã thay đổi một chiếc áo thun, nhưng vẫn đáng yêu giống như lúc trước.
Úc Sanh lập tức bắt đầu bài đăng thứ hai của Weibo.
#Viết một nguyện vọng, sẽ trở thành sự thật nha#
Ở chỗ này hứa nguyện, ta hy vọng Ác ma tiên sinh có thể trở thành người của ta.
Phía dưới là hình minh họa Ác ma tiên sinh mà Úc Sanh vừa mới vẽ xong, cũng giống như lần trước, lúc này quần áo trên người Ác ma tiên sinh vẫn như cũ viết hai chữ "Devil" (Ác ma).
Bản hoạt hình của Ác ma tiên sinh cười vô cùng hàm hậu, đôi mắt cong cong, hai mắt trong suốt thuần túy giống như quả nho, có vẻ đơn thuần lại đáng yêu.

Nhưng ai có thể nghĩ đến, Ác ma tiên sinh trong hiện thực, tươi cười mặc dù thanh thiển nhưng lại có chút tự phụ?
Khóe miệng anh hơi cong cong lên, mang theo thân cận lại có vẻ xa cách.
Trên người anh là khí chất thanh lãnh, một theo một loại khí chất mông lung như đám mây.

Là người khác hoàn toàn với Ác ma tiên sinh phiên bản hoạt hình.
Lần này, sau khi Úc Sanh đăng bài lên Weibo không bao lâu, di động không ngừng nhắc nhở có bình luận mới.
Úc Sanh click mở di động, phát hiện người nhắn lại đầu tiên là Lang băm tử: "Nguyên là chủ tài khoản còn chưa có yêu đương a.

Là vẫn chưa đuổi tới tay sao?"
Cẩu tử a a: "Chủ tài khoản vẽ thật đáng yêu.

Hy vọng chủ tài khoản sớm ngày mộng tưởng thành thật nga."
Úc Sanh nhìn bốn chữ "Mộng tưởng thành thật", khóe môi cong lên một độ cung nhàn nhạt.
Trước nay cô đều không tin cái gì gọi là ước nguyện, cô chỉ tin tưởng vào bản thân mình.
Nếu như chỉ tin tưởng vào những tín ngưỡng hư vô mờ mịt, mà không có hành động, như vậy đồ vật mà cô muốn, vĩnh viễn đều sẽ không có được.
Có một số người, một số việc, đã chú định chỉ có thể dựa vào chính mình mới có thể tranh thủ được.
Úc Sanh nhìn bình luận của Lang băm tử, tiện tay trả lời lại: "Đúng vậy, cậu có chủ ý tốt gì để theo đuổi người ta sao?"
Úc Sanh vốn dĩ muốn chờ hồi âm của người này, nhưng là còn chưa đợi được, của phòng của cô đã bị người khác gõ vang.
Úc Sanh còn tưởng là Thi Nhã, nhưng sau khi mở cửa, cô mới phát hiện, người đứng ngoài cửa, là ba của cô, Úc Lý.
Sắc mặt của Úc Lý nhìn qua không được tốt.

Úc Sanh không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ có thể tạm thời không mở miệng.
Úc Lý hít thở sâu mấy hơi, mới chậm rãi mở miệng, "Lúc trước con đi núi Thu Danh đua xe?"
Úc Sanh sửng sốt, chuyện này, cô xác thật có đi, mà dáng vẻ của đối phương có vẻ cũng đã xác nhận, chẳng qua là đến đây muốn cô tự mình xác nhận thôi.

Vì thế cô gật đầu, hào phóng mà thừa nhận.

Úc Lý nhìn thấy Úc Sanh gật đầu, hô hấp không tự giác mà trở nên dồn dập hơn, "Đua xe, con là cô gái thì đua xe cái gì? A? Con có biết mỗi năm ở núi Thu Danh có bao nhiêu người chết vì đua xe không? Con rốt cuộc có biết hay không?" Những lời này Úc Lý càng nói càng gấp, càng nói cần giận, đến nỗi hai chữ cuối cùng cũng bị phá âm.
Vẻ mặt Úc Sanh không hiểu được, cô hoàn toàn không hiểu vì sao Úc Lý tức giận.
Cô tự nhiên cũng không biết, chính mình ở trong lòng Úc Lý đã được dán cho một cái nhãn "Không an phận."
Rốt cuộc lúc trước cô không có bằng lái đã lái xe ra ngoài, khi đó Úc Lý cảm thấy nếu cô đã biết lái xe, vậy khi đi ra ngoài khẳng định sẽ không có việc gì, chờ cô có bằng lái lại bắt đầu lái xe là được.

Nhưng là ông ấy trăm triệu lần cũng không nghĩ tới, Úc Sanh vậy mà đi đến núi Thu Danh đua xe!
Núi Thu Danh a! Nơi đó địa thế nguy hiểm, mỗi năm cũng không biết có bao nhiêu người chết đua xe ở đó!
Chẳng lẽ muốn ông ấy mới tìm thấy con gái lớn không bao lâu, liền nhìn thấy tin tức trên giới giải trí "Con gái lớn Úc Sanh của Úc gia đua xe ở núi Thu Danh, xe hủy người vong" mấy cái tin tức linh tinh sao? Nếu là vậy khẳng định mấy cái tin tức đó sẽ gây ra ảnh hưởng vô cùng lớn đối với công ty của Úc gia.
Nghĩ như vậy, tức giận trong lòng Úc Lý càng lớn.
"Con mới về nhà không lâu, không thể giống như Vi Vi an phận một chút hay sao?"
Sau khi nói xong câu đó, Úc Lý lại nói, "Về sau không được đua xe, càng không được đi núi Thu Danh đua xe, nghe thấy không? Bằng không ta không cho con mua xe!"
Úc Sanh vừa định trả lời, đột nhiên thấy được góc áo màu trắng cách đó không xa.
Cô nhớ rõ, hôm nay Úc Vi mặc là một bộ áo liền váy màu trắng.
Cho nên, cô ta ở đó nghe lén?
Đây là vì cái gì?
Nhất thời Úc Sanh nghĩ không ra.
Bất quá mặc kệ bây giờ trong lòng đang có chủ ý gì, cô cũng chỉ có thể tạm thời kiềm chế lại.
"Đã biết, ba." Úc Sanh biết nghe lời phải mà nói.
Úc Lý thấy Úc Sanh dễ dàng đáp ứng như vậy, tức giận trong lòng cũng xem như là vơi đi một ít.
Ông ý thức được lời nói vừa nãy của mình có chút nghiêm khắc, vì thế giọng nói nhẹ lại, tận lực làm ra bộ dạng của một người cha tốt, nói với Úc Sanh, "Ba cũng là vì tốt cho con, rốt cuộc mạng sống cũng chỉ có một, không cần quá xằng bậy."
Úc Sanh nhẹ nhàng cười, "Vâng, ba."
Làm xong công tác giáo dục tư tưởng cho Úc Sanh, Úc Lý thần thanh khí sảng mà rời đi.
Sau khi Úc Lý rời khỏi, Úc Sanh mới tổng kết lại một chút, vừa rồi Úc Lý tới gõ cửa, chính là để nói cho cô về sau không được đua xa, càng không được đến núi Thu Danh đua xe.

Mà Úc Vi hư hư thực thực đứng cách đó không xa nghe lén.
Cho nên, ngày đó cô đua xe ở núi Thu Danh, có chuyện gì xảy ra sao?
Trong nhất thời Úc Sanh nhớ không rõ, cũng không suy nghĩ thêm nữa.
Chờ sau khi vào phòng, cô cầm di động của mình lên, chuẩn bị xem bình luận.

Chờ sau khi cô mở khóa màn hình, cô phát hiện, người có nick name Lang băm tử kia đã trả lời lại.
Người nọ nói, "Truy người? Chuyện này đơn giản, ngủ với hắn là được.".



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện