Ân Sư Thừa Hoan

Chương 19: Phiên ngoại: Tiểu biệt (Hoàn)



"Không được." Tần Duyệt dứt khoát phủ quyết đề nghị của Tôn Xán Tình.

"Cuối tuần trở về trễ một chút không mất bao nhiêu thời gian."

Tôn Xán Tình ngữ khí có chút nóng nảy, "Anh đã hai tuần chưa thấy em, em không tới gặp anh, lại không cho anh trở về nhìn em, em không nhớ anh sao?"

Nói nói còn lộ ra vài phần ủy khuất.

Tần Duyệt có thể tưởng tượng ra biểu tình Tôn Xán Tình nói lời này là cái dạng gì, y vừa đau lòng vừa thấy đáng yêu, nói:

"Anh cuối tuần phải thi, hiện tại nên dành thời gian ôn tập, chờ nghỉ rồi chúng ta có rất nhiều thời gian bên nhau, hà tất vội vàng hiện tại trở về đâu."

Tôn Xán Tình không cho là đúng, "Sách anh đều học xong, mấy môn thi kia khẳng định sẽ không có vấn đề, em để anh trở về đi, lão sư ──"

Từ trước đến nay Tôn Xán Tình lần nào cũng dùng chiêu làm nũng, nhưng lúc này lại không hiệu quả. Tần Duyệt ở việc học luôn phá lệ cố chấp, y khuyên nhủ:

"Mục tiêu của anh không thể chỉ đạt tiêu chuẩn mà thôi, đã có thời gian cùng nỗ lực, tranh thủ thành tích, trong đầu chỉ nghĩ yêu đương như thế nào được đâu."

Tôn Xán Tình vừa nghe lời này liền không cao hứng, cảm thấy chính mình lòng đầy nhớ nhung không chỉ không được đáp lại, ngược lại còn bị ghét bỏ, nói:

"Đúng vậy, trong đầu anh chỉ nghĩ yêu đương, trong đầu đều là em, cả ngày nghĩ như thế nào gặp em. Lúc nà mới có thể nhìn thấy em. Cảm giác này khẳng định em không hiểu, dù sao đối với em mà nói, anh còn không quan trọng đâu!"

Tần Duyệt muốn sửa ý nghĩ hắn cực đoan, "Không phải như thế, em chỉ hy vọng anh trừ bỏ yêu đương cũng có thể làm chuyện khác, học tập, vẽ tranh, kết bạn. Này đó cũng đều rất quan trọng, hiện tại vừa vặn là cuối kỳ, anh trước đem tâm tư đặt ôn tập thi cử, anh trì hoãn về một chút, em sẽ vẫn luôn chờ anh."

Tôn Xán Tình chỉ cảm thấy vừa ủy khuất vừa bực tức, căn bản nghe y nói không được, "Được, không quay về liền không quay về, dù sao em cũng không muốn nhìn thấy anh!"

Nói xong trực tiếp cúp điện thoại, oán hận ném điện thoại trên giường.

Tần Duyệt nghe tiếng "Tút tút" trong điện thoại, thở dài, đứa nhỏ này không chỉ ấu trĩ, tính tình còn rất lớn, lúc này lại cùng hắn nháo, người khác đều nói yêu xa không dễ dàng, cùng một tiểu bạn trai yêu xa, lại càng không dễ dàng.

Tôn Xán Tình sau khi bình tĩnh lại, ý thức chuyện này là mình không đúng, rõ ràng tâm ý Tần Duyệt đều là vì mình suy nghĩ, nhưng mình không chỉ không cảm kích, còn nói như vậy với y.

Tôn Xán Tình càng nghĩ càng cảm thấy hổ thẹn, tối nay, hắn gọi cho Tần Duyệt lần nữa, ngữ khí ngoan ngoãn lại có chuýt đáng thương hề hề:

"Lão sư, thực xin lỗi, hôm nay anh sai rồi, anh không nên nói như vậy, cũng không nên cúp điện thoại."

Tần Duyệt ở đầu bên kia điện thoại cười lên, cảm thấy lòng mềm nhũn, còn thực ấm áp, nói:

"Biết sai có thể sửa liền hảo, lần sau không thể còn như vậy."

"Không có lần sau."

Tôn Xán Tình cách điện thoại đều biết Tần Duyệt ôn nhu, hắn lại hỏi, "Lão sư, kia kỳ thật em cũng rất muốn anh đi?"

"Đương nhiên." Tần Duyệt cười, "Em cũng giống anh, luôn nghĩ khi nào mới có thể nhìn thấy anh."

Tôn Xán Tình cuối cùng nghe được đáp ánmình muốn, trong lòng từng đợt phát ngọt.

"Kia chờ anh một tuần, thi xong anh lập tức trở về."

Tần Duyệt đáp: "Hảo, em chờ anh."

Một tuần sau, Tôn Xán Tình mang theo hành lý về, hôm đó Tần Duyệt đặc biệt đi nhà ga đón hắn, giúp hắn đem đồ vật cầm về nhà.

Tần Duyệt cũng không phải lần đầu tiên đến nhà Tôn Xán Tình. Tôn Xán Tình thường cùng ba hắn nói về Tần Duyệt, nhiều lần còn mời y đến nhà ăn cơm. Tôn ba ba biết Tần Duyệt từng giúp con mình, Tôn Xán Tình có thể thi đậu Y đại, Tần Duyệt là công thần lớn nhất, vì vậy đối vị lão sư trẻ tuổi này cũng rất cảm kích và kính trọng.

Hai ngày này Tôn ba ba vừa vặn đi công tác, trong nhà không có một bóng người, Tôn Xán Tình buông đồ vật gấp gáp ôm lấy Tần Duyệt muốn hôn. Vừa hôn vừa cởi quần áo, cách biệt vài tuần, Tần Duyệt lúc này cũng khó nhịn, nhưng hai người mới vừa ở dưới trời hè nóng bức mang hành lý dọn nhà, đều ra một thân mồ hôi, cảm giác dính nhớp làm người không thoải mái.

Một hôn kết thúc, Tần Duyệt thở dốc: "Trước tắm đi, tắm xong lại làm."

Tôn Xán Tình một tay kéo y vào trong phòng tắm, mở nước ấm trực tiếp xối lên người. Hai người đứng dưới vòi hoa sen gắt gao ôm nhau hôn môi.

Tôn Xán Tình dùng phân thân sưng to cọ xát Tần Duyệt, hai tay mạnh mẽ vuốt ve mông y. Hai người một bên vuốt ve cho nhau một bên vì đối phương rửa sạch thân thể. Trên người càng tắm càng khô nóng, trên tay càng sờ càng nổi lửa, cuối cùng chỉ qua loa tắm một cái, vội vàng lau khô thân thể ra khỏi phòng tắm.

Vào phòng, Tôn Xán Tình ngược lại có tâm tư cùng Tần Duyệt chậm rãi chơi đùa. Hắn đưa tay sờ hậu huyệt Tần Duyệt, không cắm vào, chỉ ấn lộng nhẹ nhàng, làm Tần Duyệt tâm ngứa không thôi, huyệt khẩu mẫn cảm co rút lại.

"Hôm nay lão sư tự mình cắm được không?"

Tần Duyệt nghe thấy mặt đỏ lên: "Tự mình cắm...... như thế nào?"

Tôn Xán Tình cầm một ngón tay y đưa tới huyệt khẩu, dẫn y hướng bên trong cắm.

"Dùng ngón tay khuếch trương nơi này, em bị anh lộng nhiều lần như vậy, tự mình hẳn là cũng học được đi?"

Làm tình cùng Tôn Xán Tình bao nhiêu lần chính Tần Duyệt cũng không đếm được, nhưng tự khuếch trương thật đúng là làm lần nào. Y tuy biết phương pháp, nhưng tự mình cắm vẫn cảm thấy thẹn thùng.

Tôn Xán Tình thấy y không nói lời nào, liền liếm ngón tay y, mắt nhìn y gắt gao, làm nũng:

"Chúng ta không gặp lâu như vậy, em liền làm cho anh xem đi, được không sao, lão sư ──"

Tần Duyệt vốn dĩ đã dao động, lúc này bị hắn đánh bại hoàn toàn. Y đem ngón tay bị Tôn Xán Tình liếm ướt đứa tới huyệt khẩu, cho ngón tay đi vào. Thói quen bị cắm làm tiểu huyệt lập tức nhiệt tình bao bọc lấy, gắt gao ngậm lấy ngón tay vui sướng mút vào. Tần Duyệt dùng lực một chút, nguyên ngón tay đều cắm đi vào.

Tôn Xán Tình nuốt hầu kết, mở hai đùi y ra một ít, gắt gao nhìn chằm chằm giữa hai chân y, nói: "Lão sư, tiếp tục."

Tần Duyệt xấu hổ nhắm hai mắt lại, nhưng dù như vậy cũng biết ánh mắt Tôn Xán Tình chuyên chú mà tình sắc nhìn về nơi nào. Y chậm rãi động ngón tay, một nông một sâu ở hậu huyệt đâm vào rút ra. Huyệt thịt rất nhanh có cảm giác, Tần Duyệt nhăn mày lại, miệng phát ra tiếng rên mỏng manh, trên mặt là biểu tình hưởng thụ.

"Lão sư, lại thêm một ngón tay."

Tần Duyệt nghe lời lại cắm một ngón tay vào, động tác cũng càng thêm kịch liệt, khuếch trương trở nên càng ngày càng giống tự an ủi. Ykhẽ nhếch môi, thoải mái rên rỉ.

Tôn Xán Tình cả người nóng lên, hạ thân lập tức bành trướng, hắn đem phân thân đưa tới miệng Tần Duyệt, đỉnh bố dịch nhầy dính ướt. Tôn Xán Tình dụ dỗ:

"Lão sư giúp anh liếm được không?"

Tần Duyệt tự cắm đến muốn ngừng mà không ngừng được, lúc này ngửi được cổ nam tính dưới hạ thân Tôn Xán Tình, đồ vật ngày thường dùng để thỏa mãn chính mình ở bên miệng. Y một ngụm ngậm lấy quy đầu, mê muội mút vào, tốc độ ngón tay đâm chọc càng thêm nhanh, đằng trước cũng đã cao cao nhếch lên.

Tôn Xán Tình đỡ gáy Tần Duyệt thẳng tiến vào miệng y, côn thịt thô dài trướng đại vài phần, hắn dần dần không thể thỏa mãn bằng khẩu giao, rút ra khỏi miệng Tần Duyệt, ngồi dựa vào đầu giường, "Hảo, lão sư ngồi lên đây đi."

Thân thể Tần Duyệt cũng cơ khát không thôi, khát vọng thứ lớn hơn thô hơn tới thỏa mãn chính mình. Y vịn vai Tôn Xán Tình khóa ngồi trên người hắn, một bên mở ra hậu huyệt, một bên đỡ dương vật Tôn Xán Tình nhắm ngay huyệt khẩu, từng chút từng chút ngồi xuống.

Tôn Xán Tình cuối cùng được tiến vào trong thân thương nhớ ngày đêm, mặt sauTần Duyệt truyền đến cảm giác căng trướng quen thuộc. Hai người thỏa mãn ôm nhau hôn sâu một trận, Tôn Xán Tình vuốt eo Tần Duyệt:

"Nếu hôm nay là lão sư chính mình cắm, vậy em tới động."

Đã tới lúc này, Tần Duyệt từ lâu không còn xấu hổ. Đầu tiên y động eo, làm căn lửa nóng dọc theo vách nghiền nát, lát sau liền không chịu nổi bắt đầu dùng hậu huyệt trên dưới nuốt ăn. Động tác Tần Duyệt không nhanh không chậm, lúc hai người dần dần tiến vào trạng thái, Tôn Xán Tình lại nói: "Anh muốn ăn đầu vú lão sư."

Tần Duyệt bị lời này làm mặt đỏ lên, nghĩ thầm hôm nay nếu mình đã phóng đãng như thế, liền dứt khoát thỏa mãn tất cả cầu đều của Tôn Xán Tình. Thế là y ôm lấy đầu Tôn Xán Tình, ưỡn ngực, đưa đầu vú tới miệng hắn. Tôn Xán Tình lập tức ngậm lấy dùng sức mút vào, như muốn từ bên trong hút ra nước. Hàm lộng chốc lát, Tôn Xán Tình lại nói: "Bên kia cũng muốn."

Tần Duyệt đưa đầu vú khác vào miệng hắn.

Hai đầu Tần Duyệt bị hút sưng đỏ đứng thẳng, thủy quang bóng loáng. Mông lại bị Tôn Xán Tình mạnh mẽ xoa nắn, cả người đều chìm vào khoái cảm, làm y nhịn không được một lần lại một lần động eo, thoải mái hung hăng va chạm, tốc độ cũng dần dần nhanh hơn.

Y ngẩng đầu lên, nhắm mắt cảm nhận khoái cảm càng ngày càng cường liệt, rên rĩ càng lúc càng cao. Tôn Xán Tình cũng bị y làm thoải mái, nhịn không được bắt đầu dùng lực đỉnh lộng về phía trước. Tần Duyệt bị hắn tàn nhẫn đâm, chỉ cảm thấy căn thịt hung ác như muốn thao đến chỗ sâu nhất trong thân thể mình. Lại một lần mãnh cắm, eo Tần Duyệt tê dại, chỉ có hậu huyệt truyền đến sảng khoái.

Tần Duyệt rốt cuộc thẳng eo không nổi, xụi lơ vào ngực Tôn Xán Tình. Hai người ngực bụng cọ xát, côn thịt Tần Duyệt giữa ma sát càng thêm cứng rắn.

Tôn Xán Tình ôm chặt y, thở gấp: "Lão sư, Tần Duyệt...... Trong thời gian này anh rất nhớ em...... Muốn làm em như vậy......"

Tần Duyệt cũng ôm lấy hắn, "Em cũng...... nhớ anh...... Ngô......"

Tần Duyệt bị Tôn Xán Tình ngăn chặn môi lưỡi, hai người vong tình hôn sâu cùng đạt tới cao trào. Hai người đã lâu không gặp, thân thể đều tích lũy không ít, giằng co bắn tinh một hồi, huyệt Tần Duyệt bị rót đầy tinh dịch đặc nóng, giữa bụng hai cũng toàn là một mảnh bạch trọc.

Làm xong, hai người ôm nhau hưởng thụ không khí sau hoan ái. Tần Duyệt đột nhiên phát hiện, lúc trước nằm bên nhau Tôn Xán Tình luôn thích dựa vào ngực mình, không từ lúc nào, tư thế này đã biến thành Tôn Xán Tình đem chính mình ôm vào trong ngực.

Tôn Xán Tình đột nhiên nói: "Đây vẫn là lần đầu tiên cùng lão sư ở nhà làm đâu."

Tần Duyệt nghĩ nghĩ, xác thật như thế, "Ân, một chút phải thu dọn sạch sẽ, đừng để ba anh phát hiện."

Tôn Xán Tình lại nói: "Kỳ thật anh càng thích cùng lão sư làm trong ký túc xá, trên giường có hương vị em."

Tần Duyệt cười hỏi: "Em có hương vị gì?"

Tôn Xán Tình nghĩ nghĩ: "Thực sạch sẽ, lại thoải mái thanh tân, dù sao anh cũng thích." Lại oán giận:

"Nhưng giường quá nhỏ, hai người ngủ có chút chặt. Lão sư, đổi một giường đôi đi, được không?"

Tần Duyệt ở trong lòng ngực hắn cọ cọ, đáp ứng nói: "Ân, vậy đổi đi."

- ----------------------------------------------------------------

Còn một phiên ngoại của cp phụ nữa(góp mặtrất ít), nhưng mình không edit vì không thích và không liên quan đến cp chính cũng như cốt truyện bộ này~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện