Kiếm Khách Mù

Chương 49: C49: Nắm nàng trong tay



Nhưng không ngờ Lý Tuấn Huy lại đứng một bên, âm dương quái khí lặp lại câu cuối cùng của nữ tử.

Trong lòng không khỏi thầm nghĩ: “Không phải là kiếm linh này bị khuyết não đó chứ, sao cứ cảm thấy đầu óc không ổn lắm?”

“Nếu không... Từ bỏ đi?”

Kiếm Linh nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, sau đó phất tay trước mặt Lý Tuấn Huy tạo thành một đạo linh quang.

Lý Tuấn Huy vừa nhìn đã lập tức hiểu ra, thứ linh quang này tạo thành là công pháp tàn thiên mà hắn tu luyện.

Có điều phương thức vận chuyển của linh quang này lại hoàn toàn khác với cách hắn tu luyện!

Trong lòng Lý Tuấn Huy không ngừng khiếp sợ, bởi vì hắn phát hiện phương thức vận chuyển này có thể tăng tốc độ tu luyện hiện tại của hắn lên ba phần!

Hơn nữa bên cạnh xuất hiện rất nhiều khẩu quyết xa lạ.




Lông mày Lý Tuấn Huy nhíu lại, kinh ngạc nói: “Đây là phần kế tiếp của công pháp tàn thiên kia?”

Kiếm Linh cực kỳ tự nhiên gật đầu, bĩu môi nói: “Loại công pháp rác rưởi như này, muốn đoán ra phần kế tiếp không phải rất đơn giản sao?”

“Có điều bộ công pháp này rất phù hợp với linh căn của ngươi, cho nên trước khi Hóa Thần không cần nóng lòng đổi công pháp.”

Lý Tuấn Huy chậc lưỡi, không mở miệng phản bác, chỉ chửi thâm trong lòng nói: “Ngươi coi thường thì sao chứ, cũng không thấy nói là sẽ đưa cho ta một quyển công pháp cao giai hơn”

Nhưng hắn cũng chỉ dám nói những lời này trong lòng, dù sao bây giờ nhớ kỹ khẩu quyết kế tiếp và con đường vận chuyển công pháp mới là chuyện quan trọng nhất.

Sau một lát, linh quang tan đi.

Kiếm Linh liếc thiếu niên đang vừa lòng mỉm cười, nhẹ giọng nói: “Còn có vấn đề gì không?”

Mặt Lý Tuấn Huy đầy ý cười, vẫy vẫy tay nói: “Không thành vấn đề, đương nhiên không có vấn đề gì.”

“Nhưng... Ta chỉ muốn hỏi một chút, sau này ngươi có hấp thu nguyên khí của ta nữa không?”

Kiếm Linh chậm rãi đứng dậy, nhẹ giọng nói: “Sẽ không, nhưng nếu ngươi có thể cho ta thì càng tốt, cho hay không cho đều tùy ngươi.”

Lý Tuấn Huy nghe lời này, vẻ mặt thay đổi nói: “Chắc chắn chứ?”

Kiếm Linh một thân váy đỏ nghĩ rồi nhẹ giọng nói: “Ta không thể cưỡng ép hấp thu nguyên khí trong cơ thể ngươi nữa, lần này cũng vì đánh thức ta cần một ít nguyên lực thôi.”

“Nhưng... ta hy vọng sau khi ngươi lên Trúc Cơ có thể cho †a một ít nguyên lực, ta phải bảo đảm thần thức không tiêu tán.

“Ngươi phân cho ta nguyên lực thì ta mới có thể từ từ khôi phục thực lực.”


Lúc này Lý Tuấn Huy mới thở dài một hơi nhẹ nhõm, hai tháng nữa là khảo hạch đầu tiên sau khi nhập tông.

Nếu nàng lại hút hết thì tốc độ tu luyện của hắn nhất định sẽ bị hạ thấp rất nhiều.

Nhưng lúc Kiếm Linh xuyên cửa ra ngoài, nữ tử đột nhiên quay đầu nhìn về phía Lý Tuấn Huy.

Cả người Lý Tuấn Huy lập tức rùng mình, hắn cũng không muốn chọc Kiếm Linh này nổi giận nữa.

Tiện tay cũng có thể sửa chữa công pháp Địa giail Mấu chốt là, nàng chỉ là kiếm linh của một hộp kiếm.

Vậy thì thanh kiếm bên trong phải mạnh đến mức nào chứ?

“Một ngày nào đó ta muốn... Khụ khụ... Nắm nàng trong tay!"

Cứ như vậy Kiếm Linh chăm chú nhìn Lý Tuấn Huy ít nhất ba hơi thở, cuối cùng giọng điệu cực kỳ nghiêm trọng nói:

“Mặc kệ như thế nào, ngươi không được chết!”

Nói xong, nữ tử hóa thành một đạo lưu quang chui vào trong hộp kiếm.

Lý Tuấn Huy sửng sốt đứng tại chỗ một lúc lâu.


“Nàng nói những lời này là có ý gì? Sao lại bảo ta không được chết?”

“Lấy cảnh giới của nàng, tuyệt đối là thứ gì đó khó lường...”

“Chắc chắn nàng sẽ không nói những thứ khó hiểu ra, nhưng đây là ý gì?”

“Chẳng lẽ trong thời gian ngắn như vậy mà nàng đã bị khí phách của ta làm cho kinh sợ, yêu ta sao?”

Lý Tuấn Huy lắc đầu, cực kỳ tự luyến vuốt tóc. Một lực lượng thần bí xuất hiện trong thân thể hắn, hơi thở

của hắn cũng đang không ngừng bò lên, trong chớp mắt đã khôi phục tới trung kỳ tầng năm luyện khí.

Hơi kém một chút so với trạng thái đỉnh phong lúc trước. Đột nhiên!

Cửa biệt viện bị một ông lão đạp vỡ.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện