Tại Sao Game Tôi Chơi Lại Biến Thành Bản Cao H

Chương 25: Ngụy • huynh đệ loạn luân (H riêng của Diệp Tỉnh)



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Bên kia, Tô Hàn và Diệp Tỉnh dẫn Hồng Liên bỏ chạy dàn xếp cho Hồng Liên vào một khách điếm ở tạm, sau khi hỏi rõ vị trí của Lý phủ liền lợi dụng bóng đêm xuất phát. 



Lý phủ thoạt nhìn rất là tráng lệ, người làm cũng không ít, nhưng Tô Hàn và Diệp Tỉnh vẫn thuận lợi lẻn vào cũng tìm được cả Lý công tử đang bị nhốt lại.

"Hai người là do Hồng Liên nhờ tới giúp tôi sao? Vậy thì tốt quá!" Lý công tử lớn lên anh tuấn, nhưng gương mặt lại văn nhược kiểu thư sinh, cũng không biết hoa khôi nhìn trúng điểm nào ở y nữa.

"Hiện tại cậu nhanh đi theo bọn tôi! Thừa dịp bên Hồng Liên còn chưa bị phát hiện..." Tô Hàn nói.

"Thế nhưng đêm nay huynh trưởng sẽ tới thăm tôi..." Lý công tử đầy mặt sợ hãi, "Nếu như bị bọn họ phát hiện tôi biến mất thì tiêu luôn! Đến lúc đó chúng ta sẽ không có cách nào trốn thoát khỏi thành Tư Thủy được đâu!"

"Thế nhưng bên phía thanh lâu cũng không kéo dài được lâu lắm đâu, sớm muộn gì Tần Vũ cũng sẽ bị phát hiện thôi." Vẻ mặt của Tô Hàn có hơi khó xử, vốn cậu định dùng bạo lực giải quyết, nhưng Hồng Liên lại nói cho cậu biết, gia trưởng của Lý công tử đều có võ công nhất lưu trên giang hồ, một đứa gà mờ mới vào giang hồ chưa lâu như Tô Hàn cho dù có ánh sáng của nhân vật chính phụ trợ cũng không nhất định có khả năng đánh lại bọn họ, cậu lại chưa từng đụng phải nhiệm vụ này trong game, hiện tại liền rơi vào khó xử.

"Không bằng học Tần ca ca, đệ ở lại đây giả làm Lý công tử, Tô Hàn ca ca sẽ dẫn hai người bọn họ ra khỏi thành, như vậy có được không?" Đột nhiên Diệp Tỉnh chợt nảy ra ý tưởng.

"Như vậy không được!" Lý công tử nói, "Nhất định bọn họ sẽ phát hiện!"

"Đệ giả bộ không thoải mái trốn ở trong chăn không được sao?" Diệp Tỉnh cởi bỏ áo khoác ra, lên giường dùng chăn bọc mình lại, "Còn dây dưa nữa sẽ không kịp mất, đệ có thể cầm chân bọn họ, tin tưởng đệ đi!"

Lý công tử còn định nói gì đó, thính lực được coi như là nhạy bén của Tô Hàn đã nhận thấy được có người đang đến gần căn phòng này, cậu vội kéo lấy Lý công nhảy ra khỏi cửa sổ.

Hai người mới ra ngoài, cửa liền được mở ra, một nam nhân trẻ tuổi anh tuấn đi vào.

Tô Hàn cũng có hơi lo lắng cho sự an toàn của Diệp Tỉnh, cho nên cậu không có rời đi ngay lập tức mà lại dẫn Lý công tử trốn trong bụi cỏ ngoài cửa sổ nhìn lén.

"Thanh Nhi!" Nam nhân trẻ tuổi bước đi loạng choạng, thoạt nhìn chắc là đã uống quá nhiều, trong miệng cứ mãi gọi tên Lý công tử, "Đệ đừng trách huynh và phụ thân... Chúng ta cũng chỉ muốn tốt cho đệ thôi!"

Diệp Tỉnh không biết nên trả lời thế nào, với lại cũng sợ bị nhận ra, cậu không thể làm gì khác hơn là dùng chăn bọc lấy mình càng chặt hơn, kiên quyết không chịu đi ra.

"Thực đúng là... Đã lớn vậy rồi mà không khác gì trẻ con cả..." Nam nhân đến gần, trực tiếp ngồi ở bên giường, "Cô gái thanh lâu kia có gì tốt lành chứ? Không trong không sạch, mặc dù nói là thanh quan, nhưng không biết đã bị bao nhiêu người nhúng chàm qua rồi!"

Diệp Tỉnh vẫn không lên tiếng như trước. Ngoài cửa sổ Tô Hàn lại rõ ràng cảm nhận được sau khi Lý công tử ở bên cạnh nghe xong mấy lời này liền có chút mất hứng.

"Cứ như vậy mà lại đi yêu một kỹ nữ bị ngàn người cưỡi, đệ hà tất phải làm vậy? Có thể so được với ca ca và phụ thân sao?" Hình như nam nhân cũng có chút kinh ngạc khi mình vũ nhục Hồng Liên mà "đệ đệ" lại không có phản ứng gì cả, cho rằng đệ đệ sắp thỏa hiệp, hắn duỗi tay đưa vào trong chăn, "Hơn nữa, với cái thân thể này của đệ, làm sao có thể thao nữ nhân được chứ?"

Tô Hàn bị một câu đột nhiên này khiến cho hết hồn, đây là cái kiểu phát triển gì vậy hả? Huynh đệ loạn luân? Lý công tử ở bên cạnh cũng xấu hổ đến mức đỏ bừng mặt vì ánh mắt kinh ngạc của Tô Hàn.

"Phải rồi, có phải là tiểu tao hóa nổi giận vì vi huynh và phụ thân nhốt đệ ở chỗ này không? Đừng giận mà, chờ đêm nay hảo hảo thương yêu đệ rồi liền khôi phục lại sự tự do cho đệ, dù sao Hồng Liên kia cũng đã bị khai bao rồi!" Nam nhân nói xong liền xốc chăn của Diệp Tỉnh lên, ôm lấy cậu từ phía sau lưng, bàn tay trực tiếp sờ loạn trong áo của Diệp Tỉnh.

Diệp Tỉnh bị động tác của hắn dọa sợ đến khuôn mặt nhỏ nhắn đều tái nhợt, cậu liền vội vàng cúi thấp đầu, cũng may vóc dáng của cậu tương tự với Lý công tử, hơn nữa nam nhân đang say, cũng không phát hiện đệ đệ đã bị đánh tráo.

"Ừm, thân thể thực sự thích hợp để bị thao mà! Tay của ca ca vừa sờ lên núm vú một cái nó đã bắt đầu dựng đứng rồi!" Nam nhân dùng một tay nắn bóp đầu vú của Diệp Tỉnh, một tới duỗi tay phía dưới, cầm lấy dương vật của cậu, "Dương vật nhỏ mới bị ca ca sờ sờ liền bắt đầu dựng thẳng rồi, đệ nói xem thân thể đệ như vậy sao có thể thao nữ nhân được chứ?"

Diệp Tỉnh bị động tác của hắn khiến cho nhịn không được bắt đầu thấp giọng rên rỉ, thân thể cũng không kiềm chế được nghênh đón, như thế này càng làm cho nam nhân cao hứng.

"Đệ nói xem Hồng Liên kia có thể làm cho đệ hưng phấn như vậy sao hả? Phỏng chừng đối với ả ta đệ còn không cứng rắn nổi đâu!" Dương vật thô to của nam nhân để cách quần đặt lên hậu huyệt của Diệp Tỉnh, hai tay gần như đã lột sạch quần áo trên người cậu, "Tiểu huyệt của đệ đang khát vọng đại dương vật của ca ca nha! Vài ngày không bị thao đã ngứa muốn chết rồi phải không! Nói vài lời dễ nghe ca ca liền đút dương vật cho đệ ăn!"

Diệp Tỉnh bị làm cho rất thoải mái, ngoan ngoãn mở miệng lấy lòng nói: "Tao đệ đệ muốn đại dương vật của ca ca... Ưm a... Tao huyệt ngứa quá... A a... Muốn dương vật của đại dương vật ca ca thao vào a..."

Tiếng rên rỉ tao lãng này nhất thời khiến cho nam nhân kích động lên, Lý công tử có tính tình ôn hòa nhưng lại là một người khá là quật cường, mặc dù bị phụ thân và hắn lừa lên giường, thao hết lần này tới lần khác, nhưng nhiều nhất cũng chỉ hừ hừ vài tiếng lúc gần tới cao trào, chưa từng phát ra tiếng kêu tao lãng như vầy bao giờ.

Hiện tại hai người ngoài cửa sổ đang rất xấu hổ, một là bị người khác phát hiện bí mật mình loạn luân với gia trưởng nên vô cùng xấu hổ, một là phát hiện bí mật này nên vô cùng xấu hổ.

Nhìn tiếp nữa liền lúng túng hơn, Tô Hàn vội vã đề nghị, "Chúng ta đi thôi, hiện tại xem ra tạm thời sẽ không bị phát hiện đâu."

Lý công tử cũng vội vã đồng ý, Tô Hàn liền dẫn y đến khách điếm tìm Hồng Liên.

"Côn thịt của ca ca lớn quá... A...ha... Thao đến tao đệ đệ thật thoải mái a... Lại, lại sâu hơn chút nữa... Dùng sức chọt vào tao tâm đệ đệ của a..." Diệp Tỉnh được nam nhân ôm vào lòng, một chân bị giơ lên cao, dương vật tím đen của nam nhân dùng sức ra vào trong tiểu huyệt.

"Hình như tiểu huyệt của đệ đệ lại chặt hơn rồi!" Nam nhân cũng hưng phấn không kiềm chế được, hạ thân chuyển động rất nhanh y như một cái máy đóng cọc, "Tiểu tao hóa nhà đệ, bây giờ đệ hưng phấn nằm trong lòng ca ca xin thao như vậy, lỡ bị tình nhân của đệ biết được thì sao?"

"A...ha... Ca ca quá nhanh... Không sao a... Đệ đệ thích bị đại dương vật của ca ca thao... Ai biết cũng không sao cả... Ưm... Dương vật thao đến tao huyệt thật thoải mái..." Diệp Tỉnh bị thao rất thoải mái, theo bản năng đã tự nhập vai thành Lý công tử, vừa nghĩ tới người đang thao làm mình là ca ca của mình cậu liền cảm thấy thoải mái đến mức sắp bắn ra, "Tao hóa chính là thích bị thao... Ưm ha... Cám ơn ca ca đã đến thao tiểu tao hóa... Mạnh hơn một chút... Đệ đệ từ nhỏ chính là để cho ca ca làm... Thao hỏng cũng không sao cả..."

"Không nghĩ tới mới mấy ngày không đến thao đệ đệ đã lãng thành như vậy!" Nam nhân vô cùng vui mừng, "Nếu như phụ thân biết được khẳng định cũng sẽ rất cao hứng, đến lúc đó lại để cho ông ấy và huynh cùng đến thao đệ, đảm bảo sẽ bù đắp lại đủ phần thiếu đệ mấy ngày nay!"

Phụ thân của Diệp Tỉnh đã sớm mất, cậu vẫn do một tay gia gia nuôi lớn, bây giờ tưởng tượng ra cảnh phụ thân ôm mình vào lòng dùng đại dương vật thao làm, cậu hưng phấn đến mức thoáng cái đã bắn ra, đồng thời hậu huyệt cũng siết chặt lại, thiếu chút nữa đã trực tiếp hút cả tinh dịch của nam nhân ra luôn rồi, "A a! Không được! Tao hóa bị ca ca làm bắn! Bị đại dương vật của ca ca thao bắn tinh rồi a!"

"Thực sự là tao muốn chết! Vừa nghe đến phụ thân liền nhịn không được bắn luôn à! Đã vậy còn dám kẹp chặt như thế này nữa!" Nam nhân đánh vài cái lên mông Diệp Tỉnh, mắng cho Diệp Tỉnh vừa xấu hổ vừa hưng phấn.

"Đệ sai rồi... Đều là lỗi của tao đệ đệ... Ưm a... Ca ca đừng đánh mà... Đau quá... A...ha... Thật là thoải mái... Tao đệ đệ cũng không dám nữa a..." Cái mông bị đánh rất đau, khiến cho Diệp Tỉnh nhớ tới cảnh khi còn bé mình bướng bỉnh nên đã bị gia gia đánh đòn trừng phạt, nhất thời cái nơi vừa bị đánh vừa đau vừa ngứa, còn mơ hồ có chút khoái cảm bắt đầu khuếch tán, khiến cậu cầm lòng không được uốn éo mông hi vọng nam nhân có thể đánh thêm vài cái nữa.

Lúc này cửa bị đẩy ra, có một nam nhân trung niên tiến vào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện