Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 45



Chương 45

Anh từ từ tiến vào bên trong cô, Hy Nguyệt vì đau mà báu lấy tấm lưng của Lục Lãnh Phong, móng tay dài cũng vào hết lên tấm lưng của anh.

Máu đỏ chảy ra, Lục Lãnh Phong từ từ tiến sâu hơn.

Vào…vào trong rồi.

Hai chân Hy Nguyệt như phản xạ tự nhiên, cô quặp lấy ngang hông anh, đôi chân vừa nhỏ vừa mềm mại này.

Lục Lãnh Phong dĩ nhiên rất phối hợp với cô, anh cúi xuống hôn lấy cô nhưng bên dưới cũng không ngừng làm chuyện nên làm.

Bên trong Hy Nguyệt bóp chặt lấy anh, ca hai không ngừng vận động lẫn thở dốc.

” Hinh, em quả là tiểu dâm đãng mà ~ “.

Sáng hôm sau.

Hy Nguyệt mở mắt ngồi dậy, cả người cô đều nhức mỏi.

Bên cạnh đã không có ai rồi.

Cô nhìn lên đồng hồ, trời má…đã…đã trưa rồi sao?

Hy Nguyệt hốt hoảng, cô vừa quay lưng xuống giường liền té ngã.

Chả qua là Lục Lãnh Phong đêm qua khùng điên, nổi tính thú lên nên đã làm liên tục tới sáng.

Cô đã kiệt sức ngủ lúc nào không hay, còn anh thì cứ liên tục làm chuyện mình nên làm, khiến Hy Nguyệt bây giờ đứng không vững rồi.

Hy Nguyệt chống tay ngồi dậy. Lục Lãnh Phong chết tiệt, cô cho anh làm chuyện đó chứ cũng đâu cho anh hành hạ thân thể nhỏ bé này của cô.

Nhìn ga giường có dính máu đỏ, Hy Nguyệt đã biết rõ…

Từ nay cô sẽ là người phụ nữ của Lục Lãnh Phong, về sau và mãi mãi rồi.

Hy Nguyệt đi vào phòng tắm, anh đã chuẩn bị quần áo sẵn cho cô, còn ghi chú lại bằng giấy.

[ Tôi đã chuẩn bị sẵn cho em rồi, sau khi tắm rửa thì hãy xuống nhà ăn gì đó, rồi bảo giúp việc bôi thuốc cho ]

[ Ký tên : Bách Bách của Hy Nguyệt ]

Nhìn dòng ký tên của anh mà Hy Nguyệt bật cười.

Đây là Lục Lãnh Phong cục súc đấy sao? Sao bây giờ lại biến thành một Lục Lãnh Phong hết sức đáng yêu vậy chứ?

Anh cũng biết cô đang bị thương sao? Còn làm liên tục như vậy đến gần sáng, khiến cô ngủ đến lúc mặt trời lên cao và sắp lặn luôn rồi.

Hy Nguyệt vừa vui vừa giận, nhưng trước tiên cô nên vệ sinh cá nhân cái đã.

Nhìn mình trước gương, vết hôn của Lục Lãnh Phong đầy người mình,Hy Nguyệt hít thật sâu, cô nắm chặt tay.

Giữ bản thân vào trạng thái thoải mái nhất, cô nhìn mình trong gương lần nữa.

” Mộ…Mộ…Viên…Bách “.

Lục thị.

Từ sáng đến giờ Lục Lãnh Phong cứ cười một mình như thằng điên,thư kí Lâm và nhân viên khác thì cứ sợ hãi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện